Cảm ơn cậu đã xuất hiện trong thanh xuân của tớ…


blogradio.vn – Tớ cảm nhận được cậu cũng từng nâng niu cái tình cảm ấy. Hạnh phúc với tớ đơn giản vậy thôi. Dù trong lòng cậu, tớ không phải là người đặc biệt nhất, nhưng dù sao tớ biết cậu cũng đã từng nghĩ về tớ.

***

Có những khoảnh khắc thoáng qua đời ta như làn gió, nhưng cũng có những khoảnh khắc mà dù đi đến cuối cuộc đời vẫn làm con người ta say. Và khoảnh khắc đó không gì khác đó là thanh xuân.

Thanh xuân là một cái gì đó luôn làm con người ta đau đáu. Nhưng bất giác nhớ lại sẽ làm ta mỉm cười. Và với tớ cậu là cả một bầu trời thanh xuân. Thanh xuân năm đó với tớ là những kỉ niệm ngọt ngào như viên kẹo mẹ mua cho những ngày hè, như chú gấu bông vào những dịp giáng sinh, ấm áp. Mà dù bao nhiêu năm nữa tớ vẫn chẳng thể quên. Và với tớ những năm tháng thanh xuân ấy lại càng tuyệt vời hơn vì lần đầu tiên tớ biết thích, biết nhớ một người.

Chiều nay ngang qua lối xưa, lòng chợt bâng khuâng những kỉ niệm cũ. Bao lâu rồi cậu nhỉ, có l khoảng thời gian không tính bằng năm tháng nữa rồi. Mà giờ đây tính bằng tất cả nổi niềm nhớ thương trong tớ. Tớ nhớ cậu. Mỗi lần đặt bút tớ lại lặng lẽ viết tên câụ. Cái tên dường như đã in sâu vào tâm trí tớ. Cái tên mà lâu nay tớ vẫn âm thầm gọi trong những giấc mơ. Cho tớ gọi cậu là thanh xuân của tớ nha, vì tớ biết chỉ có tớ thầm yêu cậu trong suốt những tháng ngày thanh xuân ấy. Suốt một thời gian dài tớ đã lặng lẽ đi bên đời cậu. Lặng lẽ quan sát, lo lắng cho cậu. Tớ còn nhớ những tháng năm ấy, có một cô bé thật ngốc giờ ra chơi cứ nhìn sang lớp bên ấy. Giờ ngoại khóa cứ lặng lẽ theo dõi và cổ vũ cậu suốt những ngày cậu tham gia thi bóng đá. Rồi những đêm thức khuya để cùng cậu trao đổi bài trong những ngày ôn thi. Và những ngày không thấy cậu đến lớp, lòng tớ lại hoang mang khó tả. Nhưng chỉ cần cậu xuất hiện thì mọi ni lo âu trong lòng tớ bng chốc tan biến. Nhưng cậu làm sao biết được điều đó vì tớ rất giỏi che giấu mà.

Cậu còn nhớ món quà mà tớ tặng cậu trong dịp sinh nhật năm lớp 12 không, đó là món quà tự tay tớ làm. Bao nhiêu tình cảm tớ đã đặt trọn vào món quà ấy. Lúc ấy tớ muốn  nhắn nhủ với cậu rằng tình cảm của tớ giành cho cậu là mãi mãi. Nhưng cậu làm sao hiểu được điều đó. Với cậu lúc đó đơn giản chỉ là mốn quà tớ tặng. Sau này, có lẽ rất lâu về sau tớ phát hiện ra cậu vẫn còn giữ món quà ấy, cậu có biết lúc đó tớ thế nào không. Tớ rất vui đấy cậu à. Tớ cảm nhận được cậu cũng từng nâng niu cái tình cảm ấy. Hạnh phúc với tớ đơn giản vậy thôi. Dù trong lòng cậu, tớ không phải là người đặc biệt nhất, nhưng dù sao tớ biết cậu cũng đã từng nghĩ về tớ.

Có những người chỉ đi cùng mình trong một đoạn thanh xuân ngắn ngủi. Nhưng để quên thì đó là điều không thể. Và với tớ, cậu là điều không thể đó. Ngày xưa bên nhau, cùng nhau là vậy nhưng bây giờ để gặp được nhau, để nhhắn cho nhau cái tin sao khó quá cậu à. Không liên lạc không có nghĩa là tớ đã quên. Cũng không có nghĩa là tớ không nhớ. Nhưng giờ đây cậu và tớ ai cũng có cho mình một khung trời riêng, một cuộc sống riêng. Mà ở đó mãi mãi cậu và tớ chẳng chung lối. Bây giờ cứ mỗi lần nhớ cậu tớ lại vô tường nhà cậu xem những ngày tháng bây giờ cậu sống ra sao, có hạnh phúc không. Rồi lại lặng lẽ rời tường nhà cậu mà không dám để lại dấu vết nào cả.Vì tớ rất sợ mình lại làm phiền cuộc sống của cậu. Tớ sợ cái cảm giác mình lại chơi vơi trong nổi nhớ về cậu. Sợ cái cảm giác tớ không kìm lòng được mà nhắn tin cho cậu. Bao năm qua tớ đã cố gắng dặn lòng mình thôi hay quên cậu đi. Tất cả đã là quá khứ. Nhưng sao càng muốn quên tớ lại càng nhớ cậu nhiều hơn. Có bao giờ cậu nghĩ đến tớ một lần không, nghĩ đến cô bé ngốc nghếch ngày xưa ấy.

Thanh xuân năm ấy giờ đây chỉ còn gói ghém bằng ni nhớ trong tớ. Tớ từng hỏi rằng ngày xưa nếu tớ mạnh dạn nói với cậu thì liệu rằng tình yêu này có còn là tình đơn phương nữa không. Liệu rằng tình cảm của tớ được đáp trả hay không. Bao nhiêu nuối tiếc trong tớ để giờ đây tớ luôn mang trong mình nổi dằn vặt, tiếc nuối.

Cậu biết không, có lúc tớ nghĩ cậu là người vô tâm. Suốt những năm tháng dài bên nhau mà cậu không nhận ra tình cảm của tớ. Nhưng tớ vẫn biết  không phải là cậu vô tâm mà là tình cảm cậu không đặt nơi tớ. Thế giới của tớ là cậu, nhưng thế giới của cậu là một khoảng không gian bao la rộng lớn ngoài kia. Cậu biết tất cả, nhưng cậu im lặng mà thôi. Tớ cũng biết, đôi khi tớ cũng mường tượng ra được điều ấy, nhưng tình cảm trong tớ quá lớn, tớ không cho phép bản thân mình bỏ cuộc. Nhưng đời người thật lắm trớ trêu, đúng người nhưng không đúng thời điểm cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Và tớ đã chấp nhận rút lui, nhưng thật tâm tớ đã rất đau cậu à. Tớ nhường cậu cho thế giới bao la rộng lớn ngoài kia, và tớ luôn mong cậu thật vui vẻ, tht hạnh phúc. Tớ mong cậu luôn bay cao, bay xa. Luôn đạt được tất cả những gì cậu mong ước. Tớ đã hình dung ra rất nhiều cách tớ và cậu gặp lại nhau. Nhưng dù đã tưởng tượng ra bao nhiêu cách đi chăng nữa thì cũng chẳng để làm gì. Giờ đây tớ và cậu như hai đường thẳng song song, sẽ chẳng bao giờ có thể giao nhau.

Có một điều mà có l chẳng bao giờ cậu biết được, đó là tớ bỏ cuộc không phải vì tớ hết yêu cậu, mà vì tớ muốn giữ cho mình tất cả những khoảnh khắc đẹp ấy. Tớ muốn tình cảm ấy mãi trong veo như chính tớ và cậu.

Tớ đã từng nghe đâu đó người năm 17 tuổi sẽ chẳng thể cùng bạn đi đến cuối con đường. Nhưng với cậu chàng trai năm 17 tuổi đó sẽ mãi ở lại trong trái tim tớ. Cảm ơn cậu đã đến trong khoảng thanh xuân tươi đẹp ây. Cảm cậu đã xuất hiện và cho tớ những giây phút ngọt ngào của thanh xuân. Cảm ơn thanh xuân đã mang cậu đến bên tớ.

© Hoa bỉ ngạn – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Một Năm Qua, Bạn Có Hạnh Phúc Không? | Radio Tâm Sự


QH MEDIA

người tình vô giá
XEM

QH MEDIA

Thương Ly Biệt Quang Hùng
XEM

QH MEDIA

RADIO1
XEM

QH MEDIA

#CHILL | NO NAME | QUANG HÙNG
XEM

QH MEDIA

QUANG HUNG KHOC CHANNEL CAM XUC
XEM

QH MEDIA

la tatb ca chang
XEM

radio my

Khát vọng sống
XEM

QH MEDIA

DANH CHO EM QUANG HÙNG
XEM

QH MEDIA

KHÓC COVER CHILL QUANG HÙNG
XEM

QH MEDIA

Trót Yêu Quang Hùng
XEM

QH MEDIA

anh tự do nhưng cô đơn
XEM