Những mảnh ký ức (Phần 7)


blogradio.vn – Mẹ cáu vì tôi bướng và ngang ngạnh nên cứ thế cầm cả cái chổi quật, tôi thì lỳ nhất định không xin. Cứ thế mẹ quật nát cả cái chổi, còn tôi bỏ ăn lên trốn trên gác thượng hờn dỗi và nức nở…

***

(Tiếp theo phần 6)

 

Những Mảnh Vụn

Càng lớn, những vụn vỡ lại càng nhiều hơn. Tôi còn nhớ những năm 96, 97 kinh tế khó khăn, nhà chẳng có gì ăn ngoài canh đậu óc. Có hôm mẹ đưa tôi 5k đi chợ dặn mua hai bữa ăn, có hôm hết tiền mẹ chỉ đủ đưa tiền mua một mớ rau muống chia hai bữa ăn… Có hôm ông anh trai lôi bạn về ăn cơm trưa, rồi ăn hết cả phần của con út, nó về không có cái ăn lại được trận khóc tơi bời. Ngày đó thi thoảng nhà hết gạo ăn phải đi vay tạm, mà mỗi lần đi vay là y như rằng có chuyện. Nhiều khi nhà chú tôi cũng hết nên mẹ bắt sang nhà hàng xóm vay, tôi sang nhưng vì xấu hổ nên người ta nói không cho vay là tôi đi thẳng về. Về nhà mẹ bắt đi nhà khác tôi nhất định không đi nữa, thế là lại ăn đòn! Mẹ cáu vì tôi bướng và ngang ngạnh nên cứ thế cầm cả cái chổi quật, tôi thì lỳ nhất định không xin. Cứ thế mẹ quật nát cả cái chổi, còn tôi bỏ ăn lên trốn trên gác thượng hờn dỗi và nức nở…

Và còn cái hồi anh Bấc già lụ khụ, bố tôi gọi người vào bán nó đi, tôi khóc nguyên cả tuần, gào khóc nhớ thương nó. Mất nó tôi như mất nửa thế giới vậy? Nó là người mừng rỡ khi tôi đi học về, là người lắng nghe mỗi lần tôi ấm ức, người sát cánh trông nhà cùng tôi mỗi khi bố mẹ đi làm đồng. Còn là người bảo vệ tôi mỗi khi tôi sợ ma chui xuống gầm giường ngủ, nó chính nó cũng chui xuống nằm cạnh tôi ở đó cho đến khi mẹ tìm ra tôi…

Còn Mẹ tôi, cũng có lẽ vì phải làm việc quá nhiều, vì nuôi ba đứa con ăn học nên mẹ tôi bị áp lực nặng nề, chính vì thế bà hay nổi nóng và thường xuyên đánh mắng chúng tôi. Bố lại là người hiền lành, chẳng bao giờ mẹ đánh mà bố lên tiếng bảo vệ hay khuyên ngăn cả. Có khi thay vì ăn cơm là ăn chửi. Những trận đòn roi khiến chúng tôi nên người nhưng cũng để lại những tổn thương sâu sắc. Ông nội tôi mất rồi nên chúng tôi cũng chẳng có ai bảo kê hay mách tội nữa, cứ thế lớn lên mang theo những trải nghiệm đầu đời và những vô tư trong sáng cũng dần vơi đi…

Những suy nghĩ của người lớn, con trẻ đâu có thấu, và những nghĩ suy của bọn trẻ con người lớn lại chẳng có thời gian mà hiểu, cứ thế khoảng cách thế hệ càng xa, càng khó để sẻ chia và thấu hiểu.

Còn nhiều lắm những mảnh ký ức ở đâu đó, vẫn lang thang trong trí nhớ của tôi, và của tất cả mọi người. Nó có thể sâu sắc, nhạt nhòa, có niềm vui có nỗi buồn và nó cũng là một chặng đường góp phần tạo nên chúng ta bây giờ.

Con người rồi ai cũng phải theo quy luật của tự nhiên: sinh, lão, bệnh, tử. Ông bà nội, ông bà ngoại, bác, chú đã về thế giới vĩnh hằng và sống một cuộc đời khác rồi. Họ đã sống một cuộc đời trọn vẹn ở thế giới này. Không ai có thể quay lại được quá khứ và thay đổi được nó, và cũng chẳng có ai đoán được tương lai mình sẽ như thế nào? Cuộc sống là một hành trình và mỗi khoảnh khắc sống đều đáng được trân trọng. Nên cứ trân trọng những quá khứ tốt đẹp ấy, những điều bất hạnh; những nỗi đau nên là bài học thay vì là gánh nặng trong lòng. Bởi khi ta trân quý những điều giản dị, thích nghi với những khổ đau ta mới vơi bớt được khổ hạnh và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn. Tuổi thơ dù có như thế nào thì nó vẫn mãi là một phần trong những mảnh ký ức xa xăm trong mỗi trong ta. Hy vọng rằng mỗi đứa trẻ trong chúng ta sẽ tìm lại được những ký ức tốt đẹp, và những đứa trẻ ở hiện tại sẽ có những điều thật đáng nhớ.

 

(Hết)

 

© Trang Hoang Thi  – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Sẽ Có Một Ngày Nỗi Đau Được Chữa Lành | Radio Tâm Sự


QH MEDIA

Ngẫu Hứng Lý Qua Cầu
XEM

QH MEDIA

Ải Hồng Nhan QUANG HÙNG
XEM

QH MEDIA

võng gác đêm sương
XEM

QH MEDIA

Pii Sau Tất Cả Quang Hùng
XEM

radio my

Những mảnh ký ức (Phần 6)
XEM

QH MEDIA

la tatb ca chang
XEM

QH MEDIA

em của quá khứ
XEM

QH MEDIA

LIÊN KHÚC | CHỜ EM TRONG ĐÊM
XEM

QH MEDIA

TỰ LAU NƯỚC MẮT QUANG HÙNG
XEM

GIẢI TRÍ

Lịch âm hôm nay 12/3/2025
XEM

QH MEDIA

ProShow liên khúc quang hùng
XEM

QH MEDIA

Sao Trời Làm Gió
XEM